Nhắc đến tình yêu chúng ta thường nghĩ đến tình yêu nam nữ, tình yêu gia đình, nhưng tại Drlocalize, tình yêu còn hơn thế, là tình yêu công việc, là tình cảm thân thiết giữa các đồng nghiệp và đặc biệt là tình yêu dành cho bản thân. Hãy cùng đọc bài viết dưới đây của Anh Nguyễn – một cô gái thú vị, chân thành, đầy nhiệt huyết.
Năm 2016, cũng vào một ngày se lạnh như những ngày này, mình bắt tay vào công cuộc đi tìm một công ty mới.
Hồi ấy mình đã 3x (x nhi đồng), lận lưng được >7 năm dịch movies & shows, kiến thức CAT tool bằng 0 (kiểu đọc tuyển dụng thấy nhắc đến CAT tool thì phải đi tra xem là cái gì), kiến thức dịch tài liệu bập bõm, và hành trang khủng hoảng tuổi 30. Mình ngồi làm bài thi vào công ty cùng một ứng viên nữa. Phải công nhận là bài thi này có thể sánh ngang với thi đại học. Thi quá nhiều môn, thời gian sít sao, giám thị đầy xung quanh, và đứa thi cùng thì làm bài xong thật sớm.
Dịch movies & shows vốn rất sống động. Mình luôn có sẵn ngữ cảnh để soi, có giọng điệu của nhân vật để phân biệt sắc thái, có tiểu tiết để hiểu những ẩn ý tinh tế trong phim. Cái người dịch nắm rõ trong thể loại này là slang và idiom. Thao tác họ rành nhất là rút gọn câu vì khi làm phụ đề, luôn có giới hạn kí tự để đáp ứng được tốc độ đọc trung bình của khán giả. Nhưng cũng chính vì thế, cách hành văn của dân dịch phim dễ bị cụt lủn, bỏ bớt từ, xén bớt nghĩa. Chưa kể, còn thích thêm ngôn ngữ nói vào văn bản viết. Dịch tài liệu có thể không sinh động bằng nhưng độ đa dạng và màu sắc thì phong phú hơn hẳn.
Là tấm chiếu mới, lại vào công ty đúng dịp cuối năm dương lịch, khách hàng nghỉ lễ, mấy ngày đầu của mình rất thong thả. Các chị cũng chỉ gọi vào phòng họp, giới thiệu một số điểm cơ bản. Nhưng sang đến tuần thứ hai thì không thể thở được nữa, có những lúc ngồi đếm, mình thấy mình đang học song song độ 10 cái CAT tool. Việc ở lại công ty một mình lúc 8h tối trở thành chuyện thường tình. Mình cũng không nhớ đã vượt qua khoảng thời gian ấy như thế nào nữa.
Điều mình biết ơn nhất là mọi người luôn sẵn sàng chia sẻ với mình mỗi khi mình có câu hỏi. Dù câu hỏi của mình có ngẫn đến mức nào, các bạn vẫn vui vẻ chỉ bảo, thậm chí còn bỏ thời gian, ngồi hướng dẫn tận nơi cho mình. Những lúc gặp trục trặc về kĩ thuật, thì (thật hết hồn) giám đốc đích thân ra khắc phục. Sau này mình mới biết, sếp kiêm chức IT dạo ở công ty. Các chị trong công ty toàn điểm 10 không có nhưng. Ngoài chuyên môn, văn thể mỹ, các chị còn lo luôn cả đời sống cho các em.
Tổ đội các em ở công ty có nguyên liệu chính là dễ thương. Ngày xưa cô giáo mình hay nói, nghề dịch vất vả lắm, các em muốn theo nghề, tự trừ đi 10 năm tuổi thọ. Nhưng các em trong công ty mình thì rất khác: luôn trẻ trung hơn so với tuổi (dù ngoài deadline, còn phải combat với reviewer hằng ngày). Cũng không hiểu các em đã tu luyện bằng gì nữa.
Bình thường mình đã cảm thấy may mắn khi được vào công ty rồi, nhưng đến những năm Covid, mình mới thấy còn may mắn hơn nữa. Khi người người lao đao vì sinh kế, công việc của mình vẫn ổn định và tăng trưởng. Dù rằng những năm gần đây, có nhiều cơn địa chấn rung chuyển ngành và khơi lên sự hoài nghi vào tương lai nghề dịch (như việc áp dụng MT, AI ra đời), mình mong rằng trong nhiều năm tới, mình vẫn được đứng trong hàng ngũ công ty, được làm công việc mình yêu thích và được là một viên gạch nhỏ trên cây cầu nối những nền văn hoá. Happy translating!